Ngã rẽ riêng
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Ngã rẽ riêng

Ngã rẽ riêng

Admin (173)
vothanhvi (126)
nhoxbi (83)
gấu ngốc (35)
dark_angel (34)
bin (32)
tuanlinh (31)
khoa1012 (26)
nhi.lan (24)
smile (14)


Gửi bài mới Trả lời chủ đề này
Có còn tình yêu (5) Empty26/8/2011, 15:42

Có còn tình yêu (5) Bgavatar_01 Có còn tình yêu (5) Bgavatar_02 Có còn tình yêu (5) Bgavatar_03
Có còn tình yêu (5) Bgavatar_04 Admin Có còn tình yêu (5) Bgavatar_06
Có còn tình yêu (5) Bgavatar_07 Có còn tình yêu (5) Bgavatar_08 Có còn tình yêu (5) Bgavatar_09

Admin
Điều Hành Diễn Đàn
Điều Hành Diễn Đàn
Thông Tin Cá Nhân
Bài : 173
Điểm : 14757
Thanks : 35
Ngày tham gia diễn đàn : 17/05/2011

102
text:
Có còn tình yêu (5) Left_bar_bleue102/102Có còn tình yêu (5) Empty_bar_bleue  (102/102)
Bài gửiTiêu đề: Có còn tình yêu (5)
Vậy là từ đó, trái tim yếu đuối của nó đã mạnh mẽ hơn. Nó dũng cảm bày tỏ tình yêu của nó cho anh biết. Và thật hạnh phúc khi tình yêu ấy của nó được anh đón nhận bằng cả tấm chân tình:

- Mình sẽ gắn bó đời này với nhau em nhé?

- Đó cũng là ước muốn to lớn nhất của đời em anh ạ. Em vô cùng mãn nguyện khi có anh ở bên. Em yêu anh nhiều lắm. Và em cũng hi vọng anh sẽ yêu anh nhiều nhiều!

Nói đoạn, nó nhìn anh một cách tình tứ và đặt lên môi anh một nụ hôn nồng nàn.

Những ngày sau đó, anh và nó sống trong không gian ngập tràn hương hoa và sắc màu của tình yêu. Kể từ khi nó nghỉ việc ở công ty anh, thời gian nó và anh gần nhau cũng không hề bị giảm đi mà có phần còn dày lên. Sau mỗi giờ làm, cả hai lại háo hức cho những buổi hẹn hò. Nó cũng không nghĩ nó và anh có khá nhiều điểm đối lập mà lại có thể hợp nhau đến thế. Nó đã từng nói với anh:

- Những gì em thiếu, em sẽ tìm nơi anh và ngược lại. Trời sinh ra anh và em để thuộc về nhau. Vậy nên anh đừng xa em nhé anh yêu.

Những lúc ấy, nó lại được anh ve vuốt mớn trớn, âu yếm. Rồi nó không khỏi băn khoăn, liệu mình từ chối quan hệ tình dục với anh thì anh có còn nồng nàn với mình như thế này không nhỉ? Một nỗi hồ nghi điên rồ. Nhưng nó không thể không quan tâm. Nhưng mỗi khi nó được ân ái cùng anh nó cũng cảm thấy vô cùng mãn nguyện và hạnh phúc nên nó cũng không suy nghĩ nhiều nữa. Miễn sao anh và nó đều cảm thấy thoải mái và hạnh phúc là được! Nó đã thầm cảm ơn trời đã cho nó được gặp anh để nó thấy cuộc đời này còn có ý nghĩa với nó. Gần gũi, chăm sóc cho nhau, vui vẻ huyên náo, nó và anh luôn cảm thấy yêu cuộc sống và cuộc đời như trẻ lại. Nó còn nhớ, có những ngày nghỉ cuối tuần, nó và anh đã không bước chân ra khỏi căn phòng trọ hai ngày liền. Chỉ với mì tôm, bánh mì và nước lọc nó và anh đã gần gũi bên nhau mà không biết chán. Những lúc ấy, nó thấy yêu anh vô cùng. Cứ thế tình yêu của nó và anh dâng hương lan tỏa khắp không gian thắp lên niềm hi vọng bất tuyệt về tình yêu của những người đồng tính. Nó đã từng ước, một ngày kia, nó và anh tay trong tay đi bên nhau qua nhiều ngả đường, con phố giống như bao cặp tình nhân khác mà không phải hứng chịu những ánh mắt nhìn xa lạ, khinh bỉ. Rồi một đám cưới sẽ đến với nó và anh trong niềm hạnh phúc vô bờ. Nó sẽ là cô dâu đẹp nhất bên người chủ rể là anh để được mọi người chúc tụng, hoan hỉ. Nhưng ý nghĩ thật tuyệt!

Nhưng sự đời đâu có vẹn tròn như ta nghĩ. Giữa cái độ tình yêu đang lên men say ngây ngất. Thì anh phải rời xa nó để đi công tác. Nó và anh buồn rơi rớt. Nó phải rời xa anh 14 ngày. Vâng 14 ngày đợi chờ dài thăm thẳm đến khôn cùng. Vượt qua mọi nỗi đớn đau trong đợi chờ, rồi anh cũng về bên nó. Nhưng trớ trêu thay: Tít. Tít. Tít. Dấu hiệu báo một tin nhắn ở máy của anh. Anh đi vệ sinh quá lâu, nó vội cầm lấy chiếc điện thoại của anh mở xem như bao lần anh vẫn cho nó làm như thế. Nó bất động, mắt nhìn chằm chằm vào những dòng tin đang hiển thị trên máy của anh mà không thể tin vào những gì đang diễn ra: “Anh đã về đến Hà Nội chưa anh yêu? Anh có mệt lắm không? Nhớ anh và luôn mong có những giây phút được thăng hoa khi ở bên anh. Anh là người tuyệt vời mà em đã từng gặp. Được nằm trong vòng tay yêu thương nồng nàn của anh là điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời em. Anh sớm quay lại với em nhé. Yêu anh!”. Nó vội để chiếc điện thoại của anh vào vị trí cũ. Trời đất như đảo lộn trước mắt nó, tâm thần bấn loạn. Nước mắt giàn giụa, nó nhìn anh từ đầu đến chân một cách chăm chú để ghi dấu hình ảnh của anh rõ hơn trong một góc trái tim nhiều đớn đau của nó, vì nó biết rồi đây anh sẽ biến mất khỏi cuộc đời nó nên đây là cơ hội cuối cùng nó được nhìn ngắm anh một cách thoải mái nhất. Anh lại gần nó và không khỏi ngạc nhiên. Anh nói với nó trong niềm xúc động sâu sắc:

- Sao em lại khóc? Sao nhìn anh lạ vậy cưng? Anh có gì bất thường trên cơ thể sao?

- Dạ. Không …không…chỉ là lâu rồi không được gặp anh, nhớ anh quá nên em muốn nhìn anh thật lâu cho vơi đi nỗi nhớ thôi.

Nó trả lời anh trong nỗi âu lo đang hiển hiện rõ ở nét mặt, cử chỉ và hành động. Anh đặt lên môi nó một nụ hồn nồng nàn rồi anh nói:

- Anh về lo một số thủ tục giấy tờ. Ngay ngày mai, anh lại phải vào trong đó. Anh bị điều vào trong ấy để quản lý một chí nhanh của công ty vừa mới được mở, không biết đến bao giờ mới được trở lại ngoài này công tác nữa. Ác thật!

Nó không thể tin vào những gì anh nói. Nó biết anh đang nói dối nó nhưng nó vẫn muốn nghe. Nhưng quả thật trong suy nghĩ của nó anh không tệ đến vậy! Anh đang hóa thân quá hoàn hảo vào vai một kẻ lừa tình! Bao khát khao đợi chờ, anh lại tuột khỏi nó. Một nỗi hồ nghi dấy lên trong lòng : Hóa ra bấy lâu nay tình yêu anh dành cho nó chỉ là giả dối thôi sao? Hay anh đã chán nó rồi nên mới tìm đến một người khác? Có lẽ là tất cả. Nó vẫn biết là nó không đủ đẹp để giữ chân anh nhưng chẳng lẽ cái tấm chân tình mà nó dành cho anh bao lâu nay vẫn không đủ để nuôi dưỡng một tình yêu hay sao? Âu cũng là lẽ thường tình mà nó đã nghe nhiều đến cái tình yêu của giới này. Nhưng nó vẫn nghĩ không phải ai trong thế giới đều như vậy. Nó vẫn tin vào sức mạnh, sự huyền diệu của tình yêu. Nhưng dường như niềm tin đó của nó đã bị phụ bạc!? Hay anh đang trả thù nó để cho nó nếm mùi khổ đau mà trước đây nó đã gây ra cho anh? Cứ thế đầu óc nó quay cuồng với hàng ngàn câu hỏi. Nó nhìn anh tiếc nuối, thất vọng, khổ đau và nó hận chính bản thân. Nếu trước kia nó không lẩn tránh anh có lẽ anh sẽ không làm thế với nó như ngày hôm nay chăng!? Những xúc cảm bề bộn, trộn lẫn làm cho nó tan nát cõi lòng. Giữ tâm trang ấy đưa tiễn anh ra sân ga chiều cuối đông, nên nó không khỏi bàng hoàng, thảng thốt nghĩ về ngày mai. Sẽ còn gì đây nhỉ? Đau đớn, lẻ loi và nỗi hận tình, hận đời. Nó đã từng ao ước giá như ông trời cho nó một chút chỉ một chút nhan sắc thôi thì có lẽ cuộc đời nó đã khác đi nhiều. Một điều ước thật viễn vông nhưng lúc nào nó cũng khát khao. Một nỗi khát khao trong vô vọng!

Mệt mỏi, nó nhìn quanh sân ga một lượt rồi nhìn về phía trời nam xa xôi mà lòng quặn đau, và nó vẫn không thôi thổn thức: liệu có còn tình yêu ở ngày mai?!

Bóng đêm đầy lên, giăng đầy lối đi, ánh sáng đèn nhạt nhòa phủ đầy không gian. Nó bước đi trong lặng lẽ mà trong lòng đầy khắc khoải nghĩ về phận mình và tình yêu của những người đồng tính. Một kiếp người, một tình yêu chẳng lẽ cũng nhạt nhòa như bóng khói vậy sao!?

Thái Bình (hết)



Có còn tình yêu (5)Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Ngã rẽ riêng » Xì Stress » Kho truyện-


Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất